NGẪM

Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2020

Không bao giờ quá muộn ...để bắt đầu



Không bao giờ quá muộn
...để yêu thương
Để lựa chọn ...một con đường đi tiếp
Dẫu sông núi ngăn chia...
Dẫu lòng người trùng điệp...
Chẳng bao giờ là quá muộn
...để thương ai...

Sinh mệnh ngắn làm sao
Nhưng mộng mị quá dài...
Đời rộng lắm...
Lòng người khoan chật hẹp
Chẳng ai có nghĩa vụ phải thương ai...
Nên ...trái tim ...đừng khép
Để trân quý lấy người đứng đợi dưới mưa ngâu.
Có yêu thương ...là dũng cảm cúi đầu
Có tha thứ ...là kiên cường mạnh mẽ
Có bình tâm ...là ngọn nguồn suôn sẻ
Có lãng quên ...là hạnh phúc ...trong đời...
Chẳng ai sinh ra ...để cùng bạn
...ngắm hoa rơi...
Ai cũng khép lòng mình
...Thì ai đi gõ cửa?
Ai cũng ngờ vực lẫn nhau
...Lấy ai chân tình nữa?
Trần thế đã lạnh rồi
Mình ...thắp nắng ...lên thôi...
(Sưu tầm)