Em chẳng giỏi làm thơ
Nên làm lâu mới được
Thơ em thường vu vơ
Chẳng hay như mong ước.
Cảm xúc thì bất chợt
Khi mênh mang sóng vỗ
Lúc lại lạnh trơ trơ
Tình thơ bị bỏ ngỏ
Có lúc chẳng hoài đoái
Nghĩ không ra chủ đề
Chọn không được thể loại
Thiệt là buồn bực ghê
Vắt óc rồi cũng ra
Chủ đề chọn được một
Thể thơ cũng tạm là
Kệ, cứ cho là ổn
Có khi đầu trống rỗng
Chẳng nghĩ được câu nào
Xếp vần rối lọng cọng
Ý thơ bỗng chênh chao.
Những câu thơ ngu ngơ
Ngôn từ quá đơn giản
Ngữ nghĩa thật khó ngờ
Đọc không hay, em chán
Biết mình dở bấy nay
Em chọn cảnh sống thử
Cùng chàng thơ bao ngày
Buồn vui cùng nếm đủ...
Chắc vì chẳng yêu thơ
Nên chàng bỏ đi mất
Em ôm nỗi mong chờ
Đợi chàng về…sống thật
Vắng chàng, em thấy thiếu
Tình chân thật, mộng mơ
Chợt, nhận ra một điều :
Hình như em … yêu thơ!