NGẪM

Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2018

Có khi nào...





Con được sinh ra với đủ hình hài
Trọn lành thân thể, chắc cả cốt xương
Nhờ công mẹ chín tháng ròng gìn dưỡng
Buổi ban đầu đã chan chứa tình thương.

Tình thương của cha mẹ - tình quê hương
Nuôi con bao tháng năm dài vất vả
Suốt một đời chẳng mấy khi sung sướng
Nhiều nhọc nhằn, cay đắng đã trải qua.

Dõi theo từ thuở con mới chào đời
Mỏi mòn trông mỗi bước con gần, xa
Đường con đi, có mẹ cha mở lối
Bão giông nào con cũng sẽ vượt qua.

Con có lúc như chẳng ngoan, khó bảo
Làm mẹ cha buồn thắt nghẹn con tim
Con có lúc như không người hiếu thảo
Nước mắt nào chảy mãi để buồn thêm…

Mẹ cha cho con hết thảy thương yêu
Trao tâm tư, kỳ vọng lẫn tự hào
Mai lớn lên có con, con mới hiểu
Lòng mẹ cha sâu rộng lớn biết bao…

*
Công ơn của cha mẹ hơn biển cả
Muôn kiếp dài con chẳng thể trả xong
Nhớ mẹ thương cha, con buồn, con khóc
Có khi nào nước mắt chảy vào trong ?