Xưa nay nhân quả công bằng,
Mình làm mình chịu lằng nhằng làm chi.
Cớ sao cứ phải so bì:
"Người sướng mình khổ", sầu bi quá thời.
Kiếp xưa chắc ác mấy đời,
Kiếp này phải trả, đất trời chứng nhân.
Nếu xưa sống đẹp chữ Tâm,
Thì nay sung sướng an nhàn tấm thân.
Biết nhân quả, nên tu dần,
Làm sao để thấy “ tham, sân, si” rời,
Buồn, đau, trách, hận… buông lơi,
Biết là sẽ khó nhưng thôi ráng làm.
Đã qua bao nỗi bi, than,
Tương lai chưa sáng, gian nan còn nhiều.
Quanh năm một bóng cô liêu,
Chông chênh nhịp bước, liêu xiêu lối về.
Nhủ lòng thức tỉnh, đừng mê,
Hướng Tâm thanh tịnh, nghĩ về Chân Như,
Sửa mình thay đổi từ từ,
Trước sau tiến bộ… “ an cư” cõi lòng.
Ai hơn mình, mình ước mong :
“Họ luôn hạnh phúc và không có buồn”
Với người bất hạnh, sầu tuôn,
Mình xin chia sẻ và luôn chân thành.
Hiểu mình chưa tốt rành rành
Giúp ai thì giúp không đành làm ngơ.
Biết mình chẳng giỏi bao giờ
Cũng xin được giúp cho người, sá chi.
Cuộc đời lắm lúc có khi
Không như ý muốn, thôi thì cũng cam,
Khổ đau có đến cũng đành,
Nhẫn thân chịu đựng dần dần vượt qua.
Ngày sau mưa nắng sẽ hòa,
Vững tin dấn bước kinh qua với đời.
Chỉ xin được thấy mây trời,
Chỉ xin được ngắm mắt cười thế nhân. ( * )
28-08-2016
( * ) mắt cười : người vui thật sự thể hiện qua đôi mắt, chứ miệng cười chưa chắc là vui.