Con
nợ mẹ một hình hài
Con
nợ mẹ chín tháng cưu mang
Con
nợ mẹ ba năm bú mớm
Và
suốt đời nợ hy vọng hoài thai
Con
nợ mẹ giọng ru trong đêm vắng
Con
nợ mẹ chiếc quạt mát ngày hè
Con
nợ mẹ đồng bánh trưa trao vội
Và
suốt đời nợ vòng tay mẹ chở che
Con
nợ mẹ ly trà chưa kịp rót
Con
nợ mẹ chiếc tăm chưa kịp trao
Con
nợ mẹ chiếc khăn chưa kịp quàng
Và
suốt đời nợ tiếng "Mẹ..." ngân xa
Ân
của mẹ là không gì so sánh
Tình
của mẹ là không gì diễn tả
Lòng
của mẹ là bao la vô tận
Trong
muôn lần, con vẫn chỉ là kẻ vô tâm
Con
đã tìm, tưởng Phật là cao viễn
Con
lạc đường bởi nghĩ Phật ngoài ta
Khi
nhận ra, Phật chính là Mẹ hiền tại thế
Thì
"Mẹ ơi... mẹ đã xa muôn vàn"
Con
tìm Mẹ, trong hình hài ngày cũ
Con
khổ đau khi Mẹ đã chín suối thiên thu
Khi
nhận ra, trong con đang có Mẹ
Thì
"Mẹ ơi... con lại lạc chính mình"
Con
tìm Con, trong hoài thai viễn tượng
Nhớ
điện cung mẹ đã cẩn thận đắp bồi
Con
thấy con đã từng làm mẹ khổ
Suốt
canh trường bởi nghiệp thức sinh sôi
Con
tìm Con, trước khi Mẹ Cha gặp gỡ
Con
thấy con cũng quằn quại khổ đau
Cũng
cưu mang từng canh trường suy tưởng
Nhận
và Trao những món nợ ưu sầu
Con
nợ Mẹ tháng năm dài lầm tưởng
Con
nợ Con vạn kiếp mãi trôi lăn
Trong
sinh tử Mẹ cùng Con đau khổ
Trong
hợp tan Con cùng Mẹ nợ nần
Ngày
hôm nay pha trà dâng Cha Mẹ
Mời
song thân cùng hội kiến trong con
Trà
đã rót trong sát na thực tại
Một
và Nhiều tan hợp như bèo trôi
Mẹ
ơi, rõ là Con đã thấy
Bấy
lâu nay Mẹ vẫn sống trong Con
Con
hiện hữu nghĩa là Mẹ đang có mặt
Con
khổ đau thì hẳn Mẹ cũng u buồn
Ngày
hôm nay, rõ là Con đã thấy
Mặt
trời, mặt trăng, cây cỏ và những ánh sao
Mẹ
đã thấy và mẹ đã từng sống
Cũng
trong con qua điều kiện sinh thành
Con
mỉm cười nhấp ly trà nồng ấm
Sóng
sánh tình trào là vòng tay Mẹ ấm êm
Con
nhắm mắt, cho hơi thở vào ra khe khẽ
Và
Mẹ ơi, mẹ cũng đang thở trong con
...
( 09
/05 / 2016)
TÁC
GIẢ : TRÍ KHÔNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét