Tháng tư nhạt nắng
hạ
Mùa loa kèn nở
hoa
Kỷ niệm thời vụng
dại
Thời gian chẳng
xóa nhòa.
Sài Gòn tháng tư
sang
Mưa về trong nỗi
nhớ
Ta tiếc cánh điệp
vàng
Chẳng còn để mộng
mơ.
Đâu đây vẳng
tiếng ve
Râm ran xa trưa
hè
Phố phường náo
nhiệt thế
Nghe nhạc ve khó
ghê.
Tháng tư hạ lửng
lơ
Giữa vu vơ gió
chiều
Nôn nao con đường
nhỏ
Mong chờ một lời
yêu…
Tháng 5 đã sang nhưng kệ tháng 5, ta vẫn còn lưu luyến tháng 4, hiiii