Cho M...!
Cõi
riêng một mảnh trăng gầy
Một
dòng sông chảy vơi đầy ngàn năm
Chiếc
thuyền độc mộc yên nằm
Bến
hiu quạnh vắng, rét căm tủi hờn.
Một
mình đi giữa cô đơn
Buồn
trông tím ngắt chân trời xa xăm
Hoàng
hôn mấy thuở thăng trầm
Cánh
chim đã mỏi, ướt đầm trong mưa.
Một
mình còm cõi sớm trưa
Chiều
buông nắng tắt đêm thừa canh thâu
Khuya
sang rớt những cung sầu
Chăn
đơn gối chiếc ướt nhàu lệ rơi.
Tương
lai vẫn lắm mịt mờ
Đường
vào hạnh phúc đành chờ kiếp sau
Tuổi
già sắp đến vội mau
Yếu
đau tự chịu trước sau một mình.
Một
mình ngắm nỗi lặng thinh
Khát
khao bỏ lại, niềm tin chôn vùi
Một
mình chẳng thể nào vui
Mắt
buồn giấu kín, miệng cười giả lơ.
Năm
dài tháng đợi ngày chờ
Lẻ
loi nên mãi mộng mơ với đời…