Sống như chuyện pha trà
Cần nấu sôi cái tôi
Bốc hơi điều lo lắng
Pha loãng những muộn phiền
Thanh lọc những lỗi lầm
Nếm hương vị hạnh phúc.
Sưu tầm
Giác tính Như Lai ở Tự tâm,
Hào quang chiếu diệu khắp xa gần,
Thân - tâm như một, thanh tịnh thể,
Ta - Phật chẳng hai, chuyển pháp luân.
Hào quang chiếu diệu khắp xa gần,
Thân - tâm như một, thanh tịnh thể,
Ta - Phật chẳng hai, chuyển pháp luân.
~ Diệu Giác ~
Trần gian bao nỗi thăng trầm
Lấy điều giác ngộ tu tâm tịnh thiền
Trắng đen khác một cái nhìn
Đời hư hay thực tâm mình sáng soi
Lấy điều giác ngộ tu tâm tịnh thiền
Trắng đen khác một cái nhìn
Đời hư hay thực tâm mình sáng soi
~ Đăng Học ~
Thấu rõ, Buông bỏ, Tùy duyên,
Lòng hằng niệm Phật, nhất nguyền Vãng sanh,
Sen thơm ngát, thắm một cành,
Tây phương Cực lạc viên thành Đạo Chân.
Lòng hằng niệm Phật, nhất nguyền Vãng sanh,
Sen thơm ngát, thắm một cành,
Tây phương Cực lạc viên thành Đạo Chân.
~ Diệu Giác ~
Cuộc đời như một giấc mơ
Tỉnh ra mái tóc bạc phơ trên đầu
Tuyệt mà xanh thẳm ngàn dâu
Gió tung cát bụi tìm đâu lối về
Tỉnh ra mái tóc bạc phơ trên đầu
Tuyệt mà xanh thẳm ngàn dâu
Gió tung cát bụi tìm đâu lối về
Sưu tầm
Tôi ngụp trong cõi thế
Sư ở chốn Huyền Không
Ta chỉ là hạt bụi
Giữa đất trời mênh mông
Sư ăn chay niệm Phật
Gạn đục và khơi trong
Tôi áo cơm tất bật
Suốt một đời long đong
Sư ngắm hoa, thưởng nguyệt
Chốn núi rừng thâm u
Tôi phố phường chật hẹp
Gió tung cát bụi mù
Thơ Thiền sư thoát tục
Thơ tình tôi đa mang
Thỉnh thoảng trên sách báo
Sư cùng tôi chung trang
Bây giờ mới gặp mặt
Danh đã biết lâu rồi
Không không và sắc sắc
Bên nhau đạo với đời
Sư thì còn bận đạo
Tôi thì còn vướng đời
Hẹn một ngày thư thả
Ta phiêu bồng rong chơi...
Sư ở chốn Huyền Không
Ta chỉ là hạt bụi
Giữa đất trời mênh mông
Sư ăn chay niệm Phật
Gạn đục và khơi trong
Tôi áo cơm tất bật
Suốt một đời long đong
Sư ngắm hoa, thưởng nguyệt
Chốn núi rừng thâm u
Tôi phố phường chật hẹp
Gió tung cát bụi mù
Thơ Thiền sư thoát tục
Thơ tình tôi đa mang
Thỉnh thoảng trên sách báo
Sư cùng tôi chung trang
Bây giờ mới gặp mặt
Danh đã biết lâu rồi
Không không và sắc sắc
Bên nhau đạo với đời
Sư thì còn bận đạo
Tôi thì còn vướng đời
Hẹn một ngày thư thả
Ta phiêu bồng rong chơi...
~ Mai Văn Hoan ~
Hôm qua thì đã...qua rồi
Ngày mai chưa biết đứng ngồi ra sao
Mong chi tròn cuộc mai sau
Tiếc chi một giấc chiêm bao xa vời
Tùy duyên đối cảnh mà vui
Làm thân ông phỗng tiếng lời ngoài tai
Tròn một niệm giữa cõi người
Há chăng cát bụi tuyệt vời đó sao.
Ngày mai chưa biết đứng ngồi ra sao
Mong chi tròn cuộc mai sau
Tiếc chi một giấc chiêm bao xa vời
Tùy duyên đối cảnh mà vui
Làm thân ông phỗng tiếng lời ngoài tai
Tròn một niệm giữa cõi người
Há chăng cát bụi tuyệt vời đó sao.
~ Tôn Thất Phước Hải ~
Đâu phải vào cõi thiền là tâm đã tịnh
Khi trong lòng còn vướng bụi trần ai.
Cả Đức Phật vẫn hiển hiện buồn vui trên nét ngọc
Cõi phàm trần đâu dễ bảo rằng không!
Khi trong lòng còn vướng bụi trần ai.
Cả Đức Phật vẫn hiển hiện buồn vui trên nét ngọc
Cõi phàm trần đâu dễ bảo rằng không!
~ Từ Dạ Linh ~
Nếu không có khổ đau
Biết đâu là hạnh phúc
Nhờ mộng mị hôm nào
Ta tìm về tỉnh thức
Biết đâu là hạnh phúc
Nhờ mộng mị hôm nào
Ta tìm về tỉnh thức
~ Minh Niệm ~
Cất bước đạp tan tam giới mộng
Dừng chân nắm trọn cả càn khôn
Ngồi lại phóng quang trùm pháp giới
Nằm dài duỗi cẳng giáp hư không.
Nhìn trước mặt, ở sau lưng
Xin mời xem lại gót chân.
Một vầng vằng vặt giữa trời không
Soi khắp mười phương pháp giới đồng
Không diệt không sanh qua với lại
Chớ bàn thêm bớt có cùng không.
Dừng chân nắm trọn cả càn khôn
Ngồi lại phóng quang trùm pháp giới
Nằm dài duỗi cẳng giáp hư không.
Nhìn trước mặt, ở sau lưng
Xin mời xem lại gót chân.
Một vầng vằng vặt giữa trời không
Soi khắp mười phương pháp giới đồng
Không diệt không sanh qua với lại
Chớ bàn thêm bớt có cùng không.
~ Thích Thanh Từ ~
Tung chân đá sắc vào hư lộ
Tay vung danh lợi ném bọt khơi
Trắng xóa ngày qua cơn hỉ nộ
Quay về chữ NGỘ thoát thông thời.
Tay vung danh lợi ném bọt khơi
Trắng xóa ngày qua cơn hỉ nộ
Quay về chữ NGỘ thoát thông thời.
~ Ngô Đồng ~
Luôn biết mình dốt
Để gột tính kiêu
Để yêu như mới
Để cởi mối hiềm
Để thêm tinh tiến
Để biến vô thường
Để đường thử thách
Để mạnh dưỡng khí
Để chí an lạc
Để gột tính kiêu
Để yêu như mới
Để cởi mối hiềm
Để thêm tinh tiến
Để biến vô thường
Để đường thử thách
Để mạnh dưỡng khí
Để chí an lạc
~ Phạm Thiên Thư ~
Đã biết cảnh hồng trần trôi nổi,
Một ngày nào cát bụi buông xuôi,
Vô thương muôn sự rỗ rồi;
Hoa sen chín phẩm là nơi an bình.
Một ngày nào cát bụi buông xuôi,
Vô thương muôn sự rỗ rồi;
Hoa sen chín phẩm là nơi an bình.
~ Vạn Hải ~
Thân như sấm chớp có rồi không
Cây cối xuân tươi thu héo hon
Nhìn cuộc thịnh suy, đừng sợ hãi
Thịnh suy ngọn cỏ giọt sương hồng
Cây cối xuân tươi thu héo hon
Nhìn cuộc thịnh suy, đừng sợ hãi
Thịnh suy ngọn cỏ giọt sương hồng
~ Sư Vạn Hạnh ~
Thu về, trăng sáng tựa lưu ly,
Lữ khách dừng chân, bước vội chi...!!!
Đây chén trà thơm mùi tỉnh thức,
Kính mời tri kỷ cạn vài ly...
Lữ khách dừng chân, bước vội chi...!!!
Đây chén trà thơm mùi tỉnh thức,
Kính mời tri kỷ cạn vài ly...
~ Hoa Mai ~
Bao nhiêu lầm lỡ cũng do tâm
Tâm tịnh còn đâu dấu lỗi lầm
Sám hối xong rồi lòng nhẹ nhõm
Ngàn xưa mây bạc vẫn thong dong
Tâm tịnh còn đâu dấu lỗi lầm
Sám hối xong rồi lòng nhẹ nhõm
Ngàn xưa mây bạc vẫn thong dong
Sưu tầm
An nhiên tự tại áng mây bay
Như khói như sương cõi sắc này
Như giọt hư vô thành kinh kệ
An tâm nhẹ gót nến vàng lay.
Như khói như sương cõi sắc này
Như giọt hư vô thành kinh kệ
An tâm nhẹ gót nến vàng lay.
~ Phe Bach ~
Tâm không – diệu dụng
Bất lập nhị nguyên
Duyên lành toả khắp
Rong chơi cõi Thiền
Bất lập nhị nguyên
Duyên lành toả khắp
Rong chơi cõi Thiền
~ Tuệ Thiền ~
Trăm năm trước thì ta chưa có
Trăm năm sau có cũng như không
Cuộc đời sắc sắc không không
Trăm năm còn lại tấm lòng từ bi
Trăm năm sau có cũng như không
Cuộc đời sắc sắc không không
Trăm năm còn lại tấm lòng từ bi
~ Phạm Biểu Tâm ~
Ta vẫn như dòng sông.
Thênh thang về biển rộng.
Bận lòng chi được mất.
Đến, để rồi ra đi.
Thênh thang về biển rộng.
Bận lòng chi được mất.
Đến, để rồi ra đi.
~ Vô Thường ~
U tịch núi rừng vọng tiếng ngân
Cho lòng lữ khách thoáng bâng khuâng
Dừng chân rũ áo phong sương cũ
Buông danh bỏ lợi thế xuất trần
Cho lòng lữ khách thoáng bâng khuâng
Dừng chân rũ áo phong sương cũ
Buông danh bỏ lợi thế xuất trần
~ Khải Chánh ~
Có thì có tự mảy may
Không thì cả thế gian này cũng không
Ví như bóng nguyệt dòng sông
Thế nên mới biết có không là gì.
Không thì cả thế gian này cũng không
Ví như bóng nguyệt dòng sông
Thế nên mới biết có không là gì.
~ Từ Đạo Hạnh ~
Quét hết vô minh của kiếp người,
Nhặt gom sân hận bụi trần rơi,
Đem về rửa sạch trên sông mộng,
Tô điểm tâm an, tặng lại đời...
Nhặt gom sân hận bụi trần rơi,
Đem về rửa sạch trên sông mộng,
Tô điểm tâm an, tặng lại đời...
~ Hoa Mai ~
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét